"Vậy, ý của An An là, tạm thời không truy cứu chuyện này nữa sao?" Ông cụ Hạ nhìn về phía cháu trai trưởng của mình, giọng điệu có chút không xác định.
"Vâng, An An đã nói với cháu như vậy." Hạ Tễ Xuyên và Tống Chước đưa ông cụ Hạ về nhà trước, ba người cùng bàn bạc cách xử lý chuyện này, "Cháu và Hạc Ninh đều muốn làm theo trình tự pháp luật, chẳng qua An An không đồng ý. Một là vì Thẩm Nhạc Kỳ và Ngôn Quân là bạn thân, hai là vì nhà họ Thẩm và công ty nhà chúng ta còn hợp tác làm ăn. Bây giờ mà xé rách mặt mũi, đối với hai bên đều không tốt. Cháu thật ra không ngại tổn thất mấy trăm triệu này, nhưng An An lại không muốn gây thêm phiền phức cho cháu. Hơn nữa, cho dù có tống Thẩm Nhạc Kỳ vào tù, cùng lắm cũng chỉ bị kết án một hai năm, thậm chí bỏ chút tiền là có thể được bảo lãnh hoặc hưởng án treo, không có ý nghĩa gì."
Ông cụ Hạ nắm quyền nhiều năm như vậy, đương nhiên hiểu rõ lợi hại trong chuyện này. Với thành quả nổ lực gây dựng bao nhiêu năm, cùng nền tảng vững chắc của nhà họ Hạ, một nhà họ Thẩm nhỏ bé, ông hoàn toàn không để vào mắt. Chỉ là đúng như Hạ Tễ Xuyên nói, Thẩm Nhạc Kỳ chung quy cũng không gây nguy hiểm đến tính mạng cho Hạ Kỳ An, chỉ cần đối phương thuê luật sư giỏi một chút, lại bỏ thêm chút tiền là có thể giúp Thẩm Nhạc Kỳ không phải chịu bất kỳ hình phạt nào.
“Nếu chuyện này là ý của An An, vậy cứ làm theo nó, nhưng không để đứa nhỏ này được bồi thường, không để Thẩm Nhạc Kỳ bị trừng phạt, trong lòng ông già này vẫn thấy không cam lòng.”
"Ông Hạ, cháu hiểu tâm trạng của ngài, Hạ tổng cũng vậy, vừa rồi vẫn là tiểu thiếu gia An An khuyên nhủ suốt một lúc lâu, Hạ tổng mới chịu đồng ý. Nhưng điều đó không có nghĩa là chúng ta sẽ để yên chuyện này. Tất cả chứng cứ đều đã được lưu giữ ở chỗ luật sư và cảnh sát, bên chúng ta cũng nắm một bản sao. Chúng ta có thể tìm gia chủ nhà họ Thẩm trước, để ông ta biết rõ chuyện này. Bất kể Thẩm Nhạc Kỳ có bị xử phạt hay không, ít nhất cũng phải để cậu ta công khai xin lỗi tiểu thiếu gia An An."
"Tiểu Chước nói đúng." Ông cụ Hạ gật đầu, trên mặt cuối cùng cũng hiện lên chút ý cười, mà Hạ Tễ Xuyên cũng hiểu ý ngay. Những người lăn lộn chốn thương trường đấu đá với nhau nhiều năm như bọn họ, chỉ cần một câu nói, một ánh mắt liền biết bước tiếp theo nên phát triển thế nào, "Cái công ty vật liệu hoá chất gì đó của nhà họ Thẩm không phải nói phát triển cũng bình thường sao, chắc là nhà họ Thẩm cũng không cần một bộ phận dư thừa này làm gì. Vậy cứ coi như là quà sinh nhật nhà họ Thẩm tặng cho An An đi."
"Cháu hiểu rồi ông nội, cháu sẽ sắp xếp." Hạ Tễ Xuyên gật đầu, đây mới chỉ là một phần. Thẩm Nhạc Kỳ đã dám làm, vậy đừng trách anh ra tay không lưu tình.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play