"Ọe..." Hạ Kỳ An gục xuống bồn rửa tay, những gì nôn ra đã là dịch dạ dày, vì ép bản thân phải nôn nên vành mắt đỏ hoe, môi cũng trở nên đỏ một cách bất thường, nhưng vùng cổ của cậu đã bắt đầu ửng đỏ, thậm chí xuất hiện những nốt đỏ nhỏ.
Tống Chước chưa từng tiếp xúc với người bị dị ứng, trong lúc bối rối cũng không biết nên làm gì, kịp thời lấy khăn lạnh chườm lên vùng da ửng đỏ của Hạ Kỳ An.
"An An, em thấy sao rồi?"
"Sao anh lại vào đây?" Tống Chước hơi sững người, vội vàng quay đầu lại, may mà những người trong phòng vệ sinh đều đã đi ra ngoài, y mới thở phào nhẹ nhõm, tự giác nhường vị trí, "Vừa rồi đã nôn ra hết, nhưng mà, hình như vẫn xuất hiện phản ứng dị ứng."
Vẻ mặt Lục Hạc Ninh đã không thể dùng từ âm trầm để hình dung, hắn nửa đỡ lấy Hạ Kỳ An, đưa chai nước đã chuẩn bị sẵn trong tay qua, "Tôi đã gọi 120, lập tức có thể đến bệnh viện."
"Thuốc của em......"
"Em mang theo thuốc? Ở đâu?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT