Trong mắt Lục Hạc Ninh nhiều thêm vài phần ý cười mà ngay cả bản thân hắn cũng không nhận ra, khóe môi hơi cong lên, không biết là đang hài lòng điều gì. Hạ Kỳ An vốn không có thói quen nhìn chằm chằm người khác, nên không chú ý tới điểm này, nhưng cậu lại mơ hồ cảm nhận được rằng thái độ của người bên cạnh dường như dịu dàng hơn đôi chút, ngay cả pheromone trên người hắn tỏa ra cũng mang theo chút thoải mái nhẹ nhàng.
“An An,” mỗi khoa đều có phòng nghỉ riêng dành cho cựu sinh viên, đây cũng là vì để tiện cho bọn họ liên lạc, giao lưu trò chuyện với bạn cũ. Lục Hạc Ninh và Hạ Tễ Xuyên đều là sinh viên khoa Tài chính, tự nhiên được xếp chung một phòng. Khi Lục Hạc Ninh cùng Hạ Kỳ An tiến vào, Hạ Tễ Xuyên liền đứng lên, chậm rãi bước về phía em trai nhà mình, “Bên ngoài lạnh không? Mấy hôm nay em không về nhà, ba mẹ đều rất nhớ em, lát nữa chúng ta cùng nhau về nhé.”
Lúc này trong phòng tiếp khách đã có không ít người, phần lớn đều là bạn học cũ hoặc là đàn anh đàn chị, cũng có không ít con cháu xuất sắc của các danh gia vọng tộc, đều là những gương mặt quen thuộc trong giới kinh doanh và hợp tác. Vốn dĩ khi Lục Hạc Ninh bước vào, mọi người đều phấn chấn tinh thần, muốn đi đến bắt chuyện, nhưng lại không ngờ nhìn thấy Hạ Tễ Xuyên ân cần hỏi han một sinh viên trông có vẻ bình thường.
Mọi người đều tương đối hiểu tính cách của Hạ Tễ Xuyên và Lục Hạc Ninh, người này còn lạnh lùng khó tiếp cận hơn người kia. Thế mà lúc này lại vây quanh một đàn em nhỏ tuổi vô danh, khó tránh khỏi khiến bọn họ suy nghĩ miên man.
Suy cho cùng, bản chất con người là thích hóng chuyện, lúc này ai nấy đều sôi nổi vểnh tai lên nghe, không dám tiến lại gần nhưng ánh mắt lại tập trung hết về phía mấy người kia.
“Vừa rồi An An đứng ngoài một lúc, tay có hơi lạnh, để em ấy ngồi xuống nghỉ chút đi, dù gì vẫn còn một khoảng thời gian nữa mới đến giờ chính thức bắt đầu lễ kỷ niệm ngày thành lập trường.” Lục Hạc Ninh khẽ lặp lại hai chữ “An An” này trong miệng, không hiểu sao lại thấy rất dễ nghe, so với hai chữ Kỳ An, An An dường như càng đáng yêu hơn, càng... phù hợp với khí chất của Hạ Kỳ An hơn.
Hạ Tễ Xuyên khẽ nhướng mày, động tác nhẹ đến mức khó phát hiện, nhìn về phía Lục Hạc Ninh, trong mắt mang theo dò xét. Anh và Lục Hạc Ninh nhìn thẳng nhau một lúc rồi thu ánh mắt về, kéo cổ tay Hạ Kỳ An, dẫn cậu đến sô pha.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play