Bọn họ đi đường không vội vàng, lúc về đến nhà thức ăn cũng sắp chuẩn bị xong.
Hạ Kỳ An rất ít khi về nhà vào cuối tuần trong thời gian đi học, nhất thời có chút không thích ứng. Nhưng khi ánh mắt chạm đến vẻ mong chờ và căng thẳng trong mắt Cố Yến Kiều và Hạ Vân Sơn, chút cảm giác không quen đó cũng bị cậu nén xuống đáy lòng.
So với sự dè dặt của hai người làm cha mẹ, ông cụ lại thể hiện một cách thẳng thắn hơn. Sức khỏe của ông vẫn khá tốt, bước đi linh hoạt, chỉ vài bước đã đến trước mặt ba đứa cháu, đưa tay vỗ vỗ vai Hạ Tễ Xuyên, “Tễ Xuyên, cháu vất vả rồi. Mấy hôm nay nghỉ ngơi cho tốt, ở nước ngoài chắc cũng mệt lắm. Còn có An An, ở trường học tập vất vả, hai ngày này ở nhà ăn chút đồ ngon bồi bổ.”
“Cảm ơn ông nội.” Hai giọng nói đồng thời vang lên, Hạ Tễ Xuyên và Hạ Kỳ An nhìn nhau một cái, giữa họ hiện lên vài phần ăn ý và nụ cười thân thiết của anh em.
“Ông ơi, có anh cả với em trai là ông liền quên cháu, không quan tâm gì đến cháu hết.”
“Tiểu tử láu cá này, cháu ngày nào cũng chạy về nhà, còn muốn lão già này phải mở miệng hỏi han nữa sao!” Ông cụ Hạ nói thì nói vậy, nhưng vẫn yêu chiều đưa tay gõ nhẹ vào trán Hạ Ngôn Quân một cái.
Hạ Ngôn Quân mím môi cười, nhanh chóng tiếp lời, chuyển chủ đề, “Được rồi ông ơi, chúng ta mau vào nhà đi, anh cả với em trai nhất định đói bụng lắm rồi.”
“Đúng đó ba, mau dẫn bọn nhỏ vào nhà đi!” Cố Yến Kiều cũng tiến lên đón, định nắm tay Hạ Kỳ An, nhưng Hạ Ngôn Quân vốn quen làm nũng, động tác tự nhiên khoác lấy cánh tay Cố Yến Kiều.
Dù sao cũng là đứa con được cưng chiều từ nhỏ, trên mặt Cố Yến Kiều lộ ra ý cười, cùng Hạ Ngôn Quân sóng vai bước vào nhà. Hạ Tễ Xuyên và Hạ Kỳ An mỗi người một trái một phải dìu ông cụ, theo sau Hạ Vân Sơn cùng vào nhà.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play