Chờ đến khi Mật Nhi cùng các nha hoàn khác lui ra, Khương Vãn Nguyệt mới khẽ lật tấm lệnh bài trong tay, ánh mắt lướt qua hoa văn chạm trổ tinh xảo trên mặt gỗ, môi khẽ cong lên.
“Lệnh bài này không chỉ cho phép ra vào tiền viện tùy ý, mà còn có thể tự do ra khỏi phủ. Về sau muốn làm gì cũng dễ bề xoay xở hơn nhiều.”
Tú Xuân gật đầu, vẻ mặt an tâm:
“Tiểu thư cứ yên tâm. Có mẹ nuôi ở đó làm chỗ dựa, chuyện ra vào phủ sẽ không bị ai phát hiện.”
Ngón tay Khương Vãn Nguyệt khẽ vuốt ve lệnh bài, đáy mắt ánh lên nét trầm tư. Một lúc lâu sau, nàng mới nhẹ giọng dặn dò:
“Những người ngày trước từng theo ta trong phủ, nếu có thể tìm lại, thì cố gắng tìm lại. Việc bên ngoài cần người hỗ trợ, chỉ mình ngươi e là không đủ.”
Tú Xuân lại gật đầu lần nữa:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT