Cùng thời điểm ấy, trong thư phòng phía sau Tĩnh Vương phủ, Vinh An đang cung kính bẩm báo mọi chuyện đã điều tra được.
Lúc đi tìm đến viện của Tú Xuân, lão đã nắm rõ tình hình. Giọng Vinh An không vội vã, nhưng từng câu từng chữ đều rõ ràng:
“Lão nô có hỏi qua mấy bà tử trong sài viện. Nguyên bản Lư ma ma định trực tiếp đánh chết Tú Xuân, nhưng các bà tử kia đều không dám ra tay. Tú Xuân cũng không chịu yếu thế, mắng nàng ta mấy câu. Lư ma ma tức giận, rút roi quất tới tấp. Tú Xuân cắn răng chịu đòn, thừa lúc Lư ma ma sơ ý liền xông lên cắn đứt nửa vành tai nàng ta. Khi lão nô dẫn người đến nơi, Lư ma ma đã ngã lăn ra đất, người bê bết máu, kêu gào không ngớt.”
Tĩnh Vương khẽ nhướn mày, trong mắt hiện lên một tia bất ngờ.
“Con nha đầu này, gan không nhỏ.”
Vinh An khom lưng, chậm rãi thở ra một hơi: “Dù sao cũng là người lớn lên bên cạnh Khương di nương, khí cốt cũng khác thường.”
Tĩnh Vương lại hỏi: “Còn lão bà tử kia, đã bắt lại chưa?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play