Sáng hôm sau, Khương Vãn Nguyệt ôm đầu ngồi dậy từ trên giường, mặt nhăn mày nhó.
“Trời đất ơi, rượu gì mà dữ dội như vậy chứ!”
Tú Xuân bưng bát canh giải rượu bước vào phòng.
“Quản sự thiện phòng vừa sáng sớm đã đến nhận lỗi, nói là lấy nhầm bình rượu. Loại rượu hôm qua chúng ta dùng, thật ra không phải bình người để lại, mà là của Vương gia.”
Khương Vãn Nguyệt tròn mắt.
“Sai cả cái đó mà cũng sai được?”
Nàng nhận lấy bát canh trong tay Tú Xuân, uống một hơi cạn sạch, rồi thở dài nhẹ nhõm. Thần trí dần trở nên tỉnh táo, cơn choáng váng cũng dịu đi ít nhiều.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play