Lư Thanh Sương vừa dứt lời, Tĩnh Vương đã khẽ vuốt cằm, vẻ mặt lộ ra vài phần suy nghĩ.
“Bổn vương cũng từng nghĩ đến chuyện này. Khương gia hiện tại chưa thể trở về, muốn ban thưởng cũng chẳng có chỗ dừng. Trong phủ, dưới trướng Vương phi còn để trống hai vị trí trắc phi, chi bằng… cứ thăng nàng lên làm trắc phi đi.”
Lời vừa thốt ra, Lư Thanh Sương đã không kìm được phản ứng: “Không được!”
Ánh mắt Tĩnh Vương lập tức dừng trên gương mặt nàng. Lư Thanh Sương cố nén cảm xúc, nụ cười trên môi thiếu chút nữa đã sụp đổ.
Nàng hít một hơi thật sâu, hai tay đan chặt rồi lại âm thầm buông ra, dịu giọng giải thích:
“Vương gia chớ hiểu lầm, thiếp thân không phải không thuận, chỉ là... Khương di nương mới vào phủ chưa đầy ba tháng, tuổi lại còn nhỏ, Khương gia lại vừa dính vào án tịch... Hơn nữa nàng cũng chưa có con nối dõi, nếu chỉ dựa vào một lần lập công mà được thăng làm trắc phi, e rằng hậu viện khó phục, người ngoài càng thêm lời ra tiếng vào.”
Tĩnh Vương không đáp, ánh mắt vẫn chằm chằm nhìn nàng, khiến Lư Thanh Sương không khỏi khẽ run nơi đầu ngón tay. Nàng khẽ mím môi, lại cười nhạt:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play