Đêm ấy, không rõ hai người đến tận canh nào mới chợp mắt được.
Sáng hôm sau, khi Khương Vãn Nguyệt tỉnh lại thì bên cạnh đã vắng bóng Tĩnh Vương.
Tú Xuân bước vào hầu hạ, vừa đỡ nàng ngồi dậy vừa nói nhỏ:
“Vương gia vừa tảng sáng đã rời đi rồi ạ, hôm nay có buổi thượng triều.”
Khương Vãn Nguyệt khẽ day day hai bên thái dương, bước chân xuống giường, thần sắc có đôi phần mệt mỏi vì thiếu giấc.
Lúc ấy, Hạnh Nhi bưng chậu nước ấm tiến vào, trông thấy sắc mặt nàng liền hỏi nhỏ:
“Di nương sắc diện không tốt lắm, có cần điểm chút phấn cho tươi tắn không ạ?”
Khương Vãn Nguyệt khẽ xua tay:
“Chỉ là đi thỉnh an thôi, không cần phải tô vẽ làm gì.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play