Thấy Trương Tha nhận lấy, sắc mặt Khương Vãn Nguyệt thoáng dịu đi, lại chậm rãi nói tiếp:
“Nếu đạo trưởng còn thiếu thứ gì, cứ việc đến Đông Cung, người bên trong sẽ tùy thời cung ứng. Chỉ là... hiện giờ Hoàng thượng không còn để tâm triều chính, mọi việc đều giao Thái tử điện hạ quyết đoán, điện hạ bận rộn hơn người, khó có thể mỗi ngày đều thân diện.”
Nàng khẽ ngừng một thoáng, thần sắc thản nhiên như đang kể chuyện trong phủ, chứ không hề mang ý thăm dò.
“Bất quá, nếu đạo trưởng có chuyện cần truyền đạt, có thể tìm Uông công công – người hầu cận bên điện hạ. Dù không thể gặp mặt trực tiếp, nhưng nếu đạo trưởng có điều cần, hắn nhất định sẽ truyền đạt đến nơi.”
Ánh mắt nàng khẽ lay động, giọng nói nhu hòa lại giấu kín sóng ngầm:
“Điện hạ vốn không sùng tín Phật môn như phần lớn quý nhân trong kinh. Ngài từng nói qua, thiên địa có lý, nhân sinh có mệnh, nhưng không nên mê mờ phụ thuộc – chỉ tôn Tam Thanh, không phụ tạp giáo. Lúc ở Duyện Châu, còn từng muốn trèo Thái Sơn xem thế lớn trời đất.”
Lời vừa dứt, lòng Trương Tha khẽ chấn động.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play