Khương Vãn Nguyệt ngồi lại bầu bạn cùng Lý Thành Ngọc đến gần nửa canh giờ. Chờ khi tiểu cô nương thiếp đi, nàng mới nhẹ chân nhẹ tay đứng dậy rời khỏi Hà Đình điện.
Trên đường trở về Nghi Xuân cung, Mật Nhi đi phía sau, lâu lâu lại len lén ngước mắt nhìn chủ tử một cái. Đến khi qua khỏi đoạn hành lang vắng người, nàng rốt cuộc không nhịn được mà mở lời:
“Chủ tử đối với Đại Quận chúa thật tốt. Kỳ thực... ngài không cần phải nhọc lòng lấy lòng nàng như thế.”
Khương Vãn Nguyệt khẽ mỉm cười, giọng nhẹ như sương:
“Đây không phải lấy lòng. Xem như là một chút bù đắp đi.”
Mật Nhi nghe không hiểu, cũng không dám hỏi thêm.
Khương Vãn Nguyệt cũng chẳng giải thích gì. Nàng chỉ lặng lẽ bước tiếp, cho đến khi về đến Nghi Xuân cung thì đi thẳng tới phòng trong, thăm Húc Nhi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT