Trở về ký túc xá, Dụ Nhiên ngồi trước bàn học của mình, ánh mắt ngơ ngác dừng lại trên trang sách mở sẵn, mà đầu óc thì đã trôi đi tận đâu.
Tay vẫn còn vương cảm giác mềm mại khi nắm lấy tay Sở Thụy.
Tay hắn lớn hơn tay cậu một chút, nên lúc cậu chủ động đưa tay ra, cảm giác lại như chính mình là người được nắm lấy. Không có đan mười ngón, không có siết chặt, nhưng lòng bàn tay kia vẫn âm ấm, mềm mại đến tận trái tim.
Tim cũng mềm theo.
Một lát sau, Dụ Nhiên đột nhiên lên tiếng:
“Thụy ca… lúc ở bên ngoài, sao cậu không buông tay tớ?”
Sở Thụy ngồi ở giường trên, đang lật sách, nghe vậy thì ngẩn ra, sau đó trả lời bằng giọng rất nhẹ:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT