“Ừ, chỉ cần giảm được nguy cơ tạc thương, là có thể chính thức đưa vào chế tạo,” Vinh Cẩm Đường khẽ nghiêng người, cúi đầu nói khẽ bên tai nàng, giọng trầm trầm, mang theo chút mỏi mệt đan lẫn kỳ vọng.
“Trẫm đã chờ ngày này... cũng gần hai năm rồi.”
Một câu nói ngắn, lại là gói trọn cả bao tháng ngày vất vả cùng tâm huyết chất chồng.
Hắn từng tự mình kháng chỉ, kiên quyết mở rộng Hỏa Phượng Doanh từ hai ngàn người lên đến sáu ngàn. Toàn bộ hỏa khí đều xuất từ tư khố hoàng thất, không hề đụng đến ngân khố triều đình, không tiêu phí của dân một đồng nào.
Nếu không phải hắn quả quyết như thế, cả dòng họ Vinh thị hôm nay đối mặt e đã không chỉ là tiêu hao tài sản, mà là quốc thù giặc giã, là nhục nhã khi quân Ô Thát giày xéo kinh thành.
Vinh Cẩm Đường biết, hắn không thể để bọn chúng tiến thêm một bước nữa. Không thể để bọn chúng lại đặt chân tới Dĩnh Châu.
Năm vừa rồi, biên cảnh xảy ra bao nhiêu trận giao tranh lớn nhỏ, nhưng Hồ Nhĩ Hãn cũng chưa dám liều lĩnh thừa thắng xâm nhập. Bởi lẽ hắn dù chiếm được Dĩnh Châu, nhưng lại không thể đủ sức nuôi dưỡng đội thiết kỵ lớn mạnh như mong muốn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT