Vinh Cẩm Đường bật cười, giọng nói có chút thảnh thơi hiếm thấy:
“Ừ, thế mới có tác dụng.”
Lúc này, các cung nhân đã dọn dẹp xong xuôi, cả điện sạch sẽ tinh tươm. Vinh Cẩm Đường đưa Phó Xảo Ngôn đi vào, cũng không để cung nữ theo sau, chỉ hai người bọn họ lặng lẽ vào trong.
Bên ngoài nhìn thì rộng lớn, nhưng bên trong điện lại không quá thênh thang. Núi đá lởm chởm chiếm gần hết không gian, tựa như một mạch động được thiên nhiên giữ lại.
Giữa điện có hai ao nước liền kề, một lớn một nhỏ. Bên dưới, nước suối không ngừng trào lên, cuộn sóng ấm áp, phả hơi nóng lan tỏa khắp nơi.
Vinh Cẩm Đường bảo nàng tự đi thay y phục, còn bản thân thì sớm đã cởi bỏ ngoại sam, chậm rãi bước xuống suối.
Mùa hạ thật ra không phải lúc thích hợp để ngâm suối nóng, dễ khiến người khó chịu vì bức bối. Nhưng hắn biết nàng hôm nay leo núi đã mỏi mệt, mặc dù ngoài mặt không than vãn, sắc mặt trắng bệch của nàng cũng đủ để nói lên tất cả.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play