Hiện thời quốc gia gặp cảnh khó khăn, thiên tai khắp nơi, Vinh Cẩm Đường liền không cho tu sửa đường núi như trước, chỉ căn dặn quét dọn sơ sài, miễn sao có thể đi lại, cần thiết thì lấy người là chính, không cầu hoàn mỹ.
Lần này đến hành cung, Phó Xảo Ngôn mới để ý thấy, hơn nửa các cung xá nơi đây đều chưa hề tu sửa lại, chỉ là quét tước qua loa. Những nơi an bài cho các phi tần nghỉ ngơi vốn đã không tổn hại gì nhiều, chỉ cần chỉnh trang đôi chút là có thể dọn vào.
Từ khi đăng cơ đến nay, quả thực hoàng đế chưa từng tiêu tốn quá nhiều bạc vào bản thân mình.
Thậm chí, do trong hậu cung cung phi ít ỏi, lại chưa có con nối dõi, ngân sách mỗi tháng của Nội Vụ Phủ và các cục trong cung đều giảm đi gần bốn phần so với triều trước.
Tuy chỉ quét tước sơ qua, nhưng đường lên núi cũng không đến mức khó đi.
Phó Xảo Ngôn vốn chẳng phải kiểu khuê nữ yếu đuối “liễu yếu đào tơ”, đi phía sau Vinh Cẩm Đường suốt đoạn đường mà chưa từng bị bỏ lại.
Từ chân núi lên đến Bích Ba cung, nếu đi bộ cũng mất hơn một canh giờ. Thế mà nàng không hề kêu mệt lấy một lời, chỉ đến đoạn cuối mới để Liễu Diệp đỡ tay một chút, vậy mà hai khắc đã lên tới nơi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play