Nàng vừa nói vừa đứng dậy, không quay đầu nhìn thiếu niên phía sau lấy một lần, chỉ thong thả rảo bước về hướng Dư Sảng điện.
Còn lại Vinh Cẩm Đường đứng dậy, khẽ cúi người, đưa tay về phía nàng, nhẹ giọng:
“Đi thôi, giữa trưa ăn chút gì đó, để chiều còn có sức mà lên núi.”
Phó Xảo Ngôn đưa tay nắm lấy tay hắn, được hắn kéo dậy, rồi vội vàng chỉnh lại tà váy, gỡ vài sợi tóc lòa xòa trên trán.
Ánh mắt Vinh Cẩm Đường vô thức lướt qua sợi dây buộc tóc trên đầu nàng, dừng lại ở làn váy khẽ lay động, rồi thấp thoáng thấy đôi hài thêu bên dưới. Bỗng dưng cảm thấy cổ họng khô rát, tim cũng rối loạn:
“Bộ y phục hôm nay… thật hợp với nàng.”
Lời thì khen váy áo, nhưng trong lòng hắn lại không rõ rốt cuộc là đang khen người hay khen cảnh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT