Người thiếu niên kia quả có sức vóc hơn người. Hắn lại là kẻ học võ từ nhỏ, ôm một tiểu cô nương mềm mại trong ngực chẳng khác gì ôm một con mèo nhỏ, hoàn toàn không thấy chút gắng sức nào.
“Ai nha, bệ hạ sao lại thế này chứ!” Phó Xảo Ngôn đang ngái ngủ, bị hắn bất ngờ bế bổng thì giật mình tỉnh táo hẳn.
Vinh Cẩm Đường bật cười, nhẹ nhàng nói:
“Ngươi chẳng phải đang mệt sao? Trẫm đưa ngươi về tẩm điện nghỉ.”
Dù sao cũng là trong cung của mình, Phó Xảo Ngôn cũng đỡ ngượng hơn khi ở nơi khác. Nàng bám chặt lấy cổ hắn, sợ mình rơi xuống, khẽ trách:
“Bệ hạ thật là…”
“Được rồi, ngươi đang còn tinh táo, quay về để cung nhân rửa mặt tay chân cho, rồi ngủ tiếp.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play