Phó Xảo Ngôn cụp mắt nhìn Tôn Tuệ Tuệ, giọng lạnh nhạt như làn gió thoảng:
“Nơi ấy không sạch sẽ, ngươi liền ở lại Bích Vân cung mà chịu đựng đi.”
Vừa dứt lời liền định đứng dậy rời đi, nào ngờ Tôn Tuệ Tuệ giật mình “thình thịch” quỳ rạp xuống đất, giọng run rẩy:
“Cầu xin nương nương khai ân, Bích Vân cung thật sự không thể ở nổi nữa, xin nương nương thương tình, cho thiếp chuyển đi nơi khác.”
Phó Xảo Ngôn nghe vậy thì dừng bước, thong thả quay lại ngồi xuống.
Nàng vốn không phải người hay chấp nhặt, nhưng năm đó ở Khôn Hòa cung, rồi đến Văn Mặc viện, Tôn Tuệ Tuệ chưa từng buông tha cơ hội chế giễu nàng.
Nay thời thế xoay vần, nàng đã là chủ vị nắm quyền lục cung, kẻ từng cười nàng giờ quỳ gối dưới chân, nàng cũng không vội vàng ra tay, chỉ bình tĩnh nói:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT