“Ồ? Sao thế, luyến tiếc ta đến vậy à?”
Bùi Cảnh Hành vươn tay nâng cằm Tô Nguyên lên, ánh mắt lấp lánh ý cười.
Tô Nguyên hít hít mũi, đôi mắt vẫn còn hoe đỏ, vô cùng đáng thương mà nhìn chàng, khẽ gật đầu, giọng nhỏ như muỗi kêu:
“Thần thiếp… thần thiếp luyến tiếc bệ hạ.”
Nói rồi lại bổ sung, như sợ chưa đủ:
“Nhạc Nhạc và Diễn Nhi… cũng luyến tiếc bệ hạ.”
Bùi Cảnh Hành nhìn dáng vẻ nàng ỷ lại, mềm lòng chẳng để đâu cho hết. Chàng cúi đầu, khẽ hôn lên trán nàng, giọng nói như gió xuân êm ái:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play