Lưu thị run run vươn tay tiếp lấy thánh chỉ, nước mắt rơi từng giọt, không thành tiếng.
Phúc Thuận trông thấy dáng vẻ bi ai của nàng, trong lòng dâng lên một trận khoái trá, khẽ ho một tiếng, nói với vẻ thông thả:
“Tĩnh tần nương nương, xin chớ vội đau lòng. Bệ hạ còn có một lời muốn nô tài truyền đạt.”
Hắn nâng cằm, giọng đều đều, mang theo vẻ trịch thượng:
“Bệ hạ nói, phong cho ngài làm tần, vẫn còn là nể mặt Vinh Thân vương và Tứ hoàng tử ngày trước. Về phần sau này thế nào, bệ hạ để ngài tự lo liệu cho tốt.”
Lưu thị ngẩng đầu, ánh mắt đỏ bừng như lửa, hung hăng trừng thẳng gương mặt đang hiện rõ vẻ hả hê của Phúc Thuận.
Phúc Thuận chẳng hề nao núng, lại càng tỏ vẻ vui vẻ, cười nói:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT