Khương Minh Châu tất nhiên sẽ không dễ dàng tha thứ cho anh ta như vậy.
"Anh sai rồi? Anh sai chỗ nào? Không phải chính anh nói em là đồ vong ân bội nghĩa, trong lòng hoàn toàn không có anh sao?"
Cô đặt đĩa salad trái cây vào chỗ tay với gần đó, còn chưa kịp phản ứng thì Cố Cẩn đã bất ngờ kéo mạnh cô vào lòng. Cơ thể mềm mại của cô gái trong vòng tay anh như dòng suối ấm áp mà anh khát khao, là ánh trăng sáng mà anh luôn ao ước nhưng lại không dám chạm đến.
“Bảo bối…” Giọng Cố Cẩn trầm khàn, mang theo một nỗi khẩn thiết lặng thầm. “Anh không chọc giận em nữa đâu, đừng lạnh nhạt với anh mà…”
Ánh mắt anh sâu như đáy vực, trong đó là cố chấp và điên cuồng mà Khương Minh Châu không sao hiểu nổi.
Cô hừ lạnh, quay mặt sang hướng khác, không nói thêm lời nào.
Hai người rõ ràng đang giận dỗi nhau, nhưng bầu không khí giữa họ lại thân mật và hòa hợp đến mức người ngoài khó lòng chen vào. Trợ lý Phương nhìn cảnh ấy chỉ biết cười khổ, nhẹ nhàng khép cửa rút lui.
“Bảo bối…” Hơi thở của Cố Cẩn nặng nề, môi nóng rực hôn lên cổ cô như lửa đốt.
“Anh nhớ em đến phát điên…”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT