Ngày kế, Hạng Phong rụt rè đến tìm Minh Châu.
Minh Châu không lộ thanh sắc, âm thầm quan sát hắn. Dung mạo hắn cùng Hán Vương chẳng khác nào đúc từ một khuôn, đến cả vài động tác nhỏ cũng tựa hồ như đã qua huấn luyện kỹ càng. Rõ ràng, hai người này tất có sắp đặt từ trước.
Song, hơi thở trên thân bọn họ lại không giống. Hán Vương mang theo khí tức lạnh lẽo uy nghiêm, như sương khuya lặng lẽ phủ xuống, nhàn nhạt mà xa cách. Còn Hạng Phong, lại mang theo nhiệt khí sinh động, tựa như ánh mặt trời ấm áp đầu xuân. Trước kia khi chưa hay biết, tự nhiên chẳng hề nghi ngờ, rất dễ nhận lầm bọn họ là một người. Nhưng hiện tại khi đã tỉnh ngộ, lại thấy, muốn phân biệt cũng chẳng khó như tưởng.
Chỉ cần nhẹ nhàng ngửi qua, lại mượn cơ hội thân cận mà thử một chút phản ứng, thì Hán Vương cùng Hạng Phong liền trở thành hai người hoàn toàn khác biệt.
“Hạng tướng quân.” Minh Châu nhẹ nhàng kêu khẽ, ánh mắt e thẹn nhìn hắn, rồi vươn tay kéo lấy tay áo hắn mà dẫn vào phòng, “Tướng quân là vì nhớ ta mà đến sao?”
Hạng Phong kinh ngạc, thân thể theo bản năng khẽ cứng lại. Hắn có chút mờ mịt, trong lòng hồ nghi không rõ tình cảnh trước mắt. Rõ ràng mấy ngày trước tiểu thư vẫn còn dè dặt đối với hắn, cớ sao mới qua chưa được vài hôm, nàng lại đối với hắn thân mật đến như vậy?
“Tướng quân làm sao vậy?” Minh Châu vẫy vẫy tay nhỏ trước mắt hắn. Hạng Phong bị nàng dẫn dụ, lúc này mới hồi thần lại.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play