Tỉnh lại thì trời đã sang ngày hôm sau.
Khương Minh Châu trong khoảnh khắc còn có phần hoang mang, cô đưa tay day nhẹ thái dương, cảm giác nhức đầu âm ỉ không dứt.
Thật là gặp ma rồi... Cô nhớ rõ đêm qua mình còn đang cùng Sở Minh Thành thảo luận kịch bản cơ mà, sau đó thì...?
Cô hoàn toàn không nhớ nổi.
“Dậy rồi à?” – Cố Cẩn từ gian bếp nhỏ trong khách sạn đi ra, tay vẫn còn dính chút bột mì, nhìn thấy cô day trán liền cau mày bước nhanh tới. “Đau đầu sao?”
Nhìn dáng vẻ cô nhíu mày mệt mỏi, anh thoáng xót xa. Không nói một lời, anh kéo cô vào lòng, dịu dàng dùng ngón tay xoa bóp thái dương cho cô.
Khương Minh Châu ngơ ngẩn trong một thoáng, cả người giống như bị hút sạch sức lực, chỉ đành để mặc anh ôm lấy. Khuôn mặt cô trắng bệch, đôi mắt trống rỗng nhìn Cố Cẩn: “Cố Cẩn?” – cô vô thức gọi tên anh, giọng mềm nhẹ như cánh ve mùa hạ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play