Khách sạn, bên trong một căn phòng.
Nguyên Nguyên chu miệng, gương mặt tròn tròn trắng trẻo phồng lên như cái bánh bao nhỏ, đôi mắt đen láy lấp lánh nhìn chằm chằm Sở Minh Thành.
“Con còn nhớ lời ba dạy chưa?” Sở Minh Thành bế con trai ngồi lên đùi mình, giọng dịu dàng hỏi.
“Mẹ bây giờ chắc đang rất buồn, có khi đang khóc nữa, nên chúng ta phải…” Anh nói được nửa câu thì dừng lại, chờ cậu nhóc nói tiếp.
“Phải dỗ mẹ vui lên, dùng gió xuân ấm áp để xoa dịu vết thương trong tim mẹ.” Nguyên Nguyên tiếp lời, từng chữ từng câu đều rất nghiêm túc.
Sở Minh Thành bật cười, ánh mắt dịu dàng như nước. Anh cúi xuống, đặt một nụ hôn lên má bánh bao mềm mềm của con trai.
“Thông minh lắm!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play