Trấn Nam Vương đưa Kiều Kiều trở về nội viện, nhìn dung nhan tái nhợt pha lẫn hoảng sợ của nàng, trong lòng dâng lên thương tiếc, cúi đầu khẽ hôn lên trán nàng:
“Vừa rồi trong tiệc, dọa nàng sợ phải không?”
Kiều Kiều lắc đầu, nghĩ ngợi một chút, lại nhẹ nhàng gật đầu:
“Có hơi sợ… Nhưng khi thấy chàng kiên định đứng ra che chở thiếp, trong lòng lại như có chỗ dựa, lập tức không còn sợ nữa.”
Nàng nép vào lòng ngực hắn, vòng tay ôm lấy eo hắn, giọng khẽ như thì thầm:
“Chỉ là, Vương gia à, chàng làm vậy… còn Vương phi và Thế tử… Thiếp không muốn vì mình mà khiến chàng khó xử. Thiếp chỉ mong chàng được bình an, vạn sự như ý.”
“Ngốc nghếch.” Trấn Nam Vương bất chợt vòng tay bế nàng lên, rồi ngồi xuống ghế ôm nàng trong lòng:
“Bổn vương là Trấn Nam Vương, một phủ này đều dựa vào bổn vương làm chủ. Vương phi cũng thế, Thế tử cũng vậy. Không có bổn vương, hắn chẳng là gì cả. Cho nên nàng không cần nghĩ nhiều làm gì.”
Hắn vừa nói, vừa vuốt ve bụng phẳng lặng của nàng, đôi mắt dần trầm xuống:

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play