“Thế tử cưới chính thê là đại sự, sao có thể tùy tiện ở trước cửa phủ liền quyết định như vậy?” Một bên, Tần Vũ Sanh rốt cuộc cũng tìm được cơ hội chen lời, lập tức ngăn lại Cố Nguyên Quân đang muốn nói ra những lời xúc động.
Trên mặt nàng vẫn giữ vẻ hiền lương, thục đức, nhưng hai tay giấu dưới tay áo đã siết chặt khăn tay đến sắp rách.
Nữ tử trong miệng thế tử là ai, không cần đoán cũng rõ — tất nhiên chính là tiện tì Ngọc Nhi bị đuổi đi khi nàng và thế tử cãi vã.
Ngày ấy, lời Thị Hương nói vẫn còn văng vẳng bên tai:
“Vương phi, tiện tì kia tâm cơ sâu không lường được. Nàng trước giờ đều che giấu dung nhan, chỉ e đang chờ một ngày hóa thân thành thiên nga, bay thẳng lên cành cao làm phượng hoàng. Vương phi, chúng ta đều bị nàng lừa rồi.”
Lời ấy tuy khó nghe, Tần Vũ Sanh cũng không dám hoàn toàn tin, nhưng cũng đã bắt đầu hoài nghi. Nàng là vương phi, là chính thất, là chủ mẫu vương phủ. Thiếp thất của thế tử, lẽ ra phải đến thỉnh an nàng. Vậy mà kể từ khi tiện tì Ngọc Nhi được thế tử nâng lên, hắn lại bảo vệ nàng kín kẽ, khiến nàng căn bản không thể nào gặp mặt.
Một kẻ xuất thân hèn mọn, cho dù được nâng làm thiếp thất, cũng chẳng thể đường hoàng ra mặt. Thế nhưng nàng ta lại có thể khiến thế tử bất chấp quy củ, sủng ái nàng ta tới cực điểm.
Khi ấy, Tần Vũ Sanh không thể không tin — dung mạo thật sự của tiện tì kia, chỉ sợ còn vượt quá cả tưởng tượng.
Bằng không, vì cớ gì thế tử còn đang lưu luyến mình, vậy mà trong chớp mắt lại quay lưng bỏ mặc, say mê nữ nhân khác đến như vậy?

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play