Toàn bộ vở diễn đều đã được an bài từ trước, hòa thượng trong chùa Hộ Quốc cũng phối hợp không thiếu. Nào là "tổ tiên hiển linh", "mệnh cách cao quý, tương xứng thiên tử", lại có "tiên tử hạ phàm"... mọi lời đồn gần như đều hướng về một người – Dụ vương phi Kiều Kiều.
Chân nàng vừa đặt tới cửa chùa, phía sau tin đồn liền như thủy triều cuộn đến, từng bước lan xa.
Lập tức, triều đình cũng đưa ra lý do: vì xã tắc an ổn, long mạch bị tổn thương cần người điều dưỡng, Dụ vương phi nguyện quỳ ba ngày ba đêm trước Phật, lấy thành tâm cầu phúc cho giang sơn Đại Hạ.
Trên dưới tiền triều cũng đồng loạt tung ra các loại tin tức phụ họa, bất kể dân gian nhìn nhận ra sao, thanh danh Kiều Kiều cũng đã dần bị thần thánh hóa – được xem như linh thể trời ban, phúc tinh của thiên hạ.
Đêm xuống, khi một người giả dạng nàng mặc đúng y phục Dụ vương phi ngồi quỳ gối trước Phật đường tiếp tục hoàn thành màn diễn, thì chính chủ Kiều Kiều lại ngáp dài một cái, chậm rãi trở về nơi ở tạm.
Trong bóng tối, Trương Thiên cùng Lưu Tam âm thầm theo dõi ánh nến nơi cửa phòng nàng dần lụi tắt. Rất lâu sau, Trương Thiên nhẹ giọng nói:
“Chúng ta cũng đi nghỉ thôi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play