Ấn tượng mà đất nước này để lại cho Kiều Kiều thật sự quá tệ. Còn cả Lý Tư Đặc – cái kẻ điên ấy. Chỉ cần nhớ đến đêm hôm đó, cái cách hắn đối xử với cô, những lời khó hiểu hắn thì thầm bên tai, Kiều Kiều liền không muốn ở lại nơi này thêm một giây phút nào nữa.
“Bao giờ thì có thể về nước?” Trong căn phòng trầm lặng, giọng Kiều Kiều khàn khàn, cả người mỏi mệt rã rời. Hoắc Tiểu Bối đang mút ngón tay, ngoan ngoãn nằm trong vòng tay của Hoắc Thanh Vân.
“Lúc nào em muốn cũng được,” Hoắc Thanh Vân dịu giọng, ánh mắt không giấu nổi sự lo lắng nhìn về phía Kiều Kiều.
Bên cạnh, Thẩm Kiến Xuyên lặng lẽ chờ mong ánh nhìn từ cô. Nhưng Kiều Kiều lúc này hoàn toàn không còn tâm trạng để quan tâm đến bất kỳ ai. Nếu là trước kia, có lẽ cô còn cười đùa vài câu, trêu chọc nhẹ nhàng để xua đi bầu không khí ngột ngạt. Nhưng giờ đây, trong cô chỉ còn một mong muốn duy nhất — rời khỏi nơi này, càng nhanh càng tốt.
Còn Hoắc Vân Châu đứng bên, vẫn giữ vẻ trầm lặng như mọi khi, Kiều Kiều gần như xem anh ta như không tồn tại. Từ ngày cô gả cho Hoắc Thanh Vân, trái tim cô đã không còn bất kỳ chỗ trống nào dành cho Hoắc Vân Châu nữa.
Ba người đàn ông hành động rất nhanh. Đến chiều cùng ngày, Kiều Kiều đã cùng họ lên đường ra sân bay.
Trên xe, Kiều Kiều im lặng tựa vào ngực Hoắc Thanh Vân, đôi mắt trống rỗng nhìn về phía trước. Trong lòng cô, mọi chuyện vừa qua cứ chồng chất như sóng ngầm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT