Tại Đoan Vương phủ, Bên Sông đường.
Chử Phong và Thẩm Tịch cùng đứng ngoài cửa phòng trên, trông thấy quản sự của vương phủ dẫn Đường Mộ Nguyên và con gái đến, hai người nhìn nhau rồi cùng tiến lên đón, cung kính quỳ xuống hành lễ: “Thuộc hạ bái kiến Hầu gia, bái kiến Vương phi.”
Cùng với thánh chỉ Tống Khâm tha tội hành thích cho nhà họ Đường, Đường Mộ Nguyên đã được phục hồi chức quan, tước vị Cảnh Ninh Hầu cũng được trả lại. Chỉ là Đường Du còn chưa chính thức xuất giá, gọi là Vương phi lúc này có phần không thỏa đáng, dẫu ai cũng biết hôn sự giữa Vương gia và nhà họ Đường không thể có bất kỳ sai sót nào nữa.
Đường Mộ Nguyên nhìn hai người họ, rồi lại nhìn sang con gái với vẻ mặt không cảm xúc, không nói gì, tiếp tục đi về phía phòng trên.
Chử Phong dẫn hai người vào nhà, đến trước cửa phòng trong thông truyền một tiếng, được Vương gia cho phép, hắn bèn vén rèm cửa cho hai cha con rồi không bước vào. Đường Mộ Nguyên vào nhà trước, lo lắng nhìn về phía con gái, thấy tiểu cô nương vẫn giữ dáng vẻ bình tĩnh, dửng dưng như cũ, ông thầm thở dài trong lòng, quyết định không xen vào. Tống Khâm cứ một mực không chịu tiết lộ sự thật cho con gái ông biết trước, vậy thì cứ để chính hắn tự mình dỗ dành vậy.
“Tội thần khấu kiến Vương gia.”
Đến trước giường, Đường Mộ Nguyên cung kính nhìn người đàn ông trên giường, vén vạt áo liền quỳ xuống. Hiện tại Tống Khâm là Vương gia, vài ngày nữa hết bệnh sẽ là Hoàng thượng. Nếu chỉ xem Tống Khâm là con rể, Đường Mộ Nguyên vẫn bất mãn với một vài thủ đoạn của hắn, nhưng người ta là Hoàng thượng, ông cũng không dám tùy tiện lên mặt nhạc phụ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play