Đoan Vương phủ.
Tống Việt một bộ cung trang hoa lệ ngồi ở hậu viện, cùng mấy vị mệnh phụ chờ bồi tân nương. Tống Việt là Trưởng công chúa, thân phận cao nhất, một tay chống cằm dựa vào ghế thái sư, mắt đẹp thích ý nhắm lại, phảng phất như đang ngủ gật, các mệnh phụ khác liền không dám nói chuyện phiếm, nhìn nhau, lẳng lặng chờ tân nương.
Mà ở những nơi các nàng không thấy, tay trái Tống Việt giấu trong tay áo, ngón trỏ và ngón giữa đang nhẹ nhàng luân phiên gõ vào ghế.
Bên nhà họ Đường thế nào rồi?
Tống Khâm thật sự đã chết, Thái hậu có thể tuyên cáo mấy tội trạng của Tống Khâm, đến lúc đó Tống Khâm đã chết, các quan viên vốn ủng hộ hắn cũng sẽ theo gió mà đầu quân cho Thái hậu, chờ đại cục yên ổn, hắn lại tìm cơ hội để con trai sinh chút bệnh, hắn khôi phục thân phận đăng cơ làm vua, Thái hậu một người phụ nữ, dễ dỗ vô cùng, dù sao bà ta chỉ có thể dựa vào hắn, không dám không nghe.
Vạn nhất Đường Du thất thủ, Tống Khâm mạng lớn không chết, Thái hậu cũng có thể phủ nhận việc này, chỉ nói là do cha con Đường Du làm, đến lúc đó Đường Du dù có hung khí mang độc, cho dù Vệ Chiêu vì người trong lòng mà ra mặt làm chứng, nói miệng không bằng chứng, Tống Khâm và các đại thần cũng không thể trị tội Thái hậu.
Tống Việt một lần lại một lần hồi tưởng lại toàn bộ kế hoạch, Thái hậu gọi Vệ Chiêu vào cung giao phó kế hoạch, cho Vệ Chiêu độc dược, thuốc giải… Thuốc giải không quan trọng, mục tiêu của họ là Tống Khâm, Đường Mộ Nguyên chết sống đều không quan hệ đến đại cục… Thái hậu nhiều lần dặn dò Vệ Chiêu phải giáp mặt nói cho Đường Du biết chuyện phụ thân nàng trúng độc, chuyện lớn như vậy, Vệ Chiêu hẳn là không dám nhờ người dùng thư từ để chuyển giao…
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT