Hắn càng nói càng tục, Đường Du là một tiểu thư khuê các, nào đã từng nghe qua những lời lẽ thô thiển như vậy, vừa thẹn vừa giận, lại không thể quản được hắn.
Đang định giả chết, người đàn ông bỗng nhiên đặt nàng xuống.
Liên tưởng đến những lời hắn vừa nói, Đường Du hoảng hốt, mắt thấy người đàn ông lại gần, nàng không nhịn được lùi lại, muốn trở về bờ, nhưng người đàn ông đã lướt ngang một bước chặn trước mặt nàng. Không còn đường lui, Đường Du vội vàng lùi lại vài bước, nhỏ giọng cầu xin hắn: “Vương gia, ta cầu ngài…”
Hắn ở trong phòng đối xử với nàng thế nào, nàng đều có thể nhịn, nhưng ở bên ngoài làm chuyện này…
“Tối như vậy, không ai thấy được.” Tống Khâm bước nhanh tới, kéo cô nương đang định quay đầu bỏ chạy vào lòng. Đường Du không chịu, tay nhỏ dùng hết sức đẩy hắn, Tống Khâm ôm thân hình mềm mại như liễu của nàng, hô hấp càng ngày càng nặng, dùng sức ôm nàng, đôi môi nóng bỏng không ngừng rơi trên mặt, trên cổ nàng.
“Vương gia…” Đường Du không thoát ra được, để không cho hắn xé y phục của mình, nàng đột nhiên ôm lấy eo hắn, dán sát vào hắn, tuyệt vọng khóc nấc lên: “Vương gia muốn ta làm gì cũng được, đừng ở đây được không?”
Lý trí của Tống Khâm nháy mắt quay về, tạm thời dừng lại, mắt phượng lóe lên tia u quang: “Cái gì, cũng được?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT