“Lý công công!” Nguyên Bảo phát tác đột ngột, sau cơn kinh hãi, Minh Khê vội vàng chạy ra ngoài tìm người.
Đường Du cuối cùng cũng phản ứng lại, hoang mang rối loạn nhảy xuống giường, chạy đến trước mặt Nguyên Bảo. Nguyên Bảo dường như vẫn còn ý thức, mắt chó cố gắng nhìn nàng, trong miệng phát ra tiếng kêu khẽ thống khổ. Tiểu gia hỏa vốn tinh nghịch bỗng nhiên biến thành như vậy, Đường Du vừa sợ vừa gấp, ngồi xổm xuống, nước mắt rơi lã chã.
Tại sao lại như vậy? Dù là ăn phải phấn, sao có thể…
“Thưa cô nương, thứ cho nô tỳ nói thẳng, có phải trong hộp phấn của ngài có thêm thứ gì khác không?”
Trên đầu truyền đến giọng nói lạnh lùng của Minh Hồ, Đường Du giật mình, vừa định giải thích, Nguyên Bảo lại co giật, phun ra một ngụm bọt mép.
Ma xui quỷ khiến, Đường Du bỗng nhiên hiểu ra ý của Minh Hồ, “thứ khác” trong miệng Minh Hồ, không phải mỹ nhân hương có tác dụng thôi tình, mà là độc dược giết người. Hiểu ra rồi, lại nhìn bộ dạng thảm thiết của Nguyên Bảo, đáy lòng Đường Du lạnh toát, như rơi vào hầm băng, toàn thân không còn một chút hơi ấm.
Liễu ma ma nói cho nàng, mỹ nhân hương là thuốc thôi tình, nhưng triệu chứng của Nguyên Bảo, Đường Du không thể không thừa nhận, thật sự càng giống trúng độc.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play