Tống Khâm ôm con chó vàng nhỏ vào gian phòng phía đông, ngồi trên giường xem chó. Con chó vàng nhỏ vẫn không dám nhìn thẳng hắn, nghiêng đầu nhìn theo Đường Du đi phía sau, cái đuôi nhỏ vẫy vẫy, đáng thương vô cùng nhìn Đường Du, như đang cầu xin.
Tống Khâm tỏ ra như vừa rồi xốc váy nàng chỉ là để bắt chó, để tránh thêm xấu hổ, Đường Du cũng làm bộ như không có chuyện gì xảy ra, nhìn con chó vàng nhỏ đang bị Tống Khâm nắm chặt sau gáy, không đành lòng, nhỏ giọng cầu tình: “Vương gia, ngài thả nó xuống đi, đừng, đừng làm bẩn tay ngài.”
Tống Khâm nhìn nàng, đưa con chó vàng nhỏ qua.
Đường Du vội vàng ôm vào lòng, con chó vàng nhỏ đã nếm mùi thủ đoạn của “kẻ ác”, lúc này một đầu chui vào lòng Đường Du, càng cảm thấy chủ nhân này tốt, không ngừng cọ Đường Du. Tiểu cô nương thích mèo mèo chó chó, một là thích chúng nó xinh đẹp đáng yêu, hai là thích chúng nó làm nũng dính người, Đường Du cũng không ngoại lệ, ôm con chó vàng nhỏ trong lòng, tim đều sắp tan chảy, mặc dù xét về ngoại hình, con chó vàng nhỏ thật sự không thể nói là xinh đẹp.
“Nghĩ ra tên gì chưa?” Tống Khâm nhìn chằm chằm khuôn mặt dịu dàng của nàng hỏi.
Đường Du lắc đầu, nhất thời không nghĩ ra được cái tên thích hợp.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT