Trân trọng, đừng nhớ mong… Chăm sóc bản thân cho tốt, không cần quá nhớ ta.
Đây là những lời thường dùng trong thư từ qua lại giữa bạn bè thân thích, nhưng những lời này từ dưới ngòi bút của Tống Khâm viết ra, xuyên qua nét chữ sắc bén mạnh mẽ đó, Đường Du phảng phất thấy được nụ cười đùa bỡn trên khóe miệng người đàn ông.
Ai mà nhớ hắn chứ?
Đường Du tức đến hai tay run rẩy, nắm chặt tờ giấy đi đến giá nến, lấy que diêm bật lửa, đốt tờ giấy thành tro.
Trời biết đất biết, ngươi biết ta biết, nhìn thì có vẻ quân tử, nhưng Đường Du sao có thể ngây thơ mà hắn nói gì liền tin nấy? Tống Khâm phái Tam công chúa đến truyền tin, ngược lại còn thêm cho Đường Du một nỗi phiền muộn khác. Tống Khâm không cho Tam công chúa vào cung, là vì hắn nghi ngờ Tam công chúa ở trong cung có thể sẽ xảy ra chuyện, hôm nay lại yên tâm đưa công chúa đến Cảnh Ninh Hầu phủ, chuyện này truyền đến tai Thái hậu, liên hệ với việc Tống Khâm cứu nàng hôm đó, Thái hậu thật sự sẽ không nghi ngờ mối quan hệ giữa nhà mình và Tống Khâm sao?
Hay là, đây chính là kết quả mà Tống Khâm muốn, ly gián hai nhà Đường, Vệ?
Đường Du lòng phiền ý loạn, suy nghĩ một hồi, sai người chuẩn bị xe ngựa, nàng muốn đến Vệ Quốc Công phủ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play