Màn đêm buông xuống, Đường Du sớm nghỉ ngơi.
Đoan Ngọ vừa qua khỏi không lâu, ban ngày nắng gắt gọi người lười đến nhúc nhích, lúc này trời tối, rốt cuộc nổi lên một tia gió, xuyên thấu qua song sa thổi vào, mang theo ánh trăng như nước, rèm trướng màu lục nhạt nhẹ nhàng đong đưa, mỏng manh tựa tầng sương mù, ngoài tầng sương là hoàng cung nội viện yên tĩnh, bên trong tầng sương là tiểu cô nương ưu tư khó ngủ.
Đường Du ngủ không được, hễ nhắm mắt lại là không khống chế được mà nhớ lại cảnh tượng dưới nước, Tống Khâm ôm nàng, cố tình làm bậy.
“Biểu muội, ta ghen ghét, ghen ghét thứ ta cẩn thận gìn giữ, lại bị hắn nhanh chân đến trước……”
Lời Vệ Chiêu vẫn còn văng vẳng bên tai, Đường Du nhắm mắt, mày đẹp chau lại.
Nàng sao lại không muốn bị Tống Khâm khinh bạc? Từ sau khi Vệ Chiêu nói thích nàng, trong lòng nàng, người chồng tương lai chính là Vệ Chiêu. Mấy năm nay dung mạo nàng ngày càng mỹ lệ, mỗi lần được các trưởng bối khen, nàng đều sẽ nghĩ đến Vệ Chiêu, nghĩ đến dáng vẻ kinh diễm của hắn khi nhìn thấy nàng. Con gái trang điểm vì người mình yêu, trong mắt Đường Du, nàng là thanh mai trúc mã của Vệ Chiêu, là thê tử tương lai của hắn, tất cả những gì của một người con gái khiến nàng kiêu hãnh, dung mạo hay dáng người, đều là để cho Vệ Chiêu xem, để cho hắn chạm vào.
Lại bị một tên đăng đồ tử……

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play