Lúc Tú Dung được vớt lên thì đã sớm hôn mê, ngay cả hơi thở cũng không còn. Nhờ có người ấn ngực, nàng phun ra mấy ngụm nước mới miễn cưỡng giữ lại một hơi, nhặt về được nửa cái mạng.
Khi nãy bị Sở Nghị ném ra ngoài, nàng đập thẳng vào một khối đá ven hồ, nửa bên mặt máu thịt lẫn lộn. Dù bảo toàn được tính mạng thì dung mạo cũng bị hủy.
Tú Oánh ẩn mình trong bóng tối, từ xa trông thấy cảnh tượng ấy, sợ đến toàn thân run rẩy, tay chân nhũn ra, càng không dám bước lên giúp đỡ.
Nàng tận mắt nhìn thấy Sở Nghị dễ như nhấc một bao rác, xách cả người Tú Dung ném ra ngoài, lại còn hung tợn đá nàng xuống nước, cứ như người kia không phải một nữ nhân, mà là một cái bao vải trống rỗng, nhẹ nhàng đến mức xách tay là bay.
Gọi là bao vải còn khách khí, trong mắt Sở Nghị, e rằng các nàng chỉ là giẻ lau, dính tay một chút cũng cảm thấy ghê tởm.
Lúc trước Tú Dung quyết ý tiếp cận hắn, nhiều nhất cũng chỉ nghĩ đến việc bị đại tiểu thư phát hiện rồi trách phạt, như Tôn mụ mụ khi xưa. Tú Oánh cũng nghĩ vậy.
Thật không ngờ, chuyện còn chưa đến tai tiểu thư, thì Sở tướng quân đã tự mình ra tay.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play