Tô Cẩm Dao đã trở về kinh thành, Mính Phương Uyển này tất nhiên không thể vẫn luôn chỉ có một mình nàng cư trú.
Dẫu ngày thường nàng ít lui tới với người ngoài, nhưng đôi khi cũng có người đến cửa bái phỏng, hoặc như hôm nay nàng chủ động đưa khách về.
Khách nhân của nàng phần lớn đều là nữ quyến, Sở Nghị thân là nam tử, cứ thế tùy tiện ra vào nội viện của nàng, suy cho cùng cũng không hợp quy củ.
Nàng không để tâm, nhưng nếu không may đụng phải người khác, lại thành chuyện không thích hợp.
Cho nên mới mở một cửa nhỏ ở tường viện, thường ngày nếu không có khách thì để cửa mở, Sở Nghị muốn tới lui cũng tiện. Còn khi có khách đến, liền khóa cửa lại, xem như nhắc nhở hắn không thể lại gần. Như thế vừa không ngăn cản hắn lui tới thường ngày, lại tránh được chuyện va chạm với khách nhân, nhất cử lưỡng tiện.
Sở Nghị hiểu được ý nàng, nhưng trong lòng vẫn thấy mất mát.
Trước kia khi trèo tường, trên tường vốn không có khóa gì cả. Dù Tô Cẩm Dao bên này có khách, hắn chỉ cần dò hỏi trước một chút, chú ý né tránh là được, vẫn còn có thể ở nơi xa xa lén nhìn nàng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT