Từ Sơ Nhạn ngồi trong đình nhìn hai người một lớn một bé nặn tuyết, hiện vẻ xấu hổ:
“Tỷ tỷ kêu Sở tướng quân trở về đi. Chỉ là một người tuyết, hỏng thì hỏng, bảo hạ nhân nặn lại là được, cần gì để hắn tự mình làm?”
Sở Nghị vừa rồi không cẩn thận làm hỏng người tuyết của Nghiêm Húc, lại bị Tô Cẩm Dao bắt gặp đúng lúc. Hắn vội vã nói sẽ đắp một cái khác cho Nghiêm Húc, vì vậy vị chiến thần Đại Sở kia lúc này đang xắn tay áo, ở trong sân vo tuyết.
Tiểu Nghiêm Húc mới ba bốn tuổi, đứng bên cạnh vênh mặt hất hàm sai khiến, lúc thì duỗi cánh tay chỉ bên này, lúc lại chỉ bên kia, điều khiển người ta xoay vòng quanh, hoàn toàn không biết trước mắt mình là ai, có thân phận cao quý đến đâu.
Tô Cẩm Dao nâng chung trà lên nhấp một ngụm, nhàn nhạt nói: “Là hắn muốn đắp cho Húc Nhi người tuyết, cứ để hắn làm đi. Bằng không tối nay hắn ngủ không yên.”
Từ Sơ Nhạn có phần ngoài ý muốn:
“Sở tướng quân lại có thể hiểu đạo lý như vậy?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play