Tú Oánh thấy thế cũng đi theo ra ngoài, trong phòng chỉ còn lại một mình Tôn mụ mụ, phí công giật giật đầu ngón tay, muốn lưu một người ở lại chăm sóc cho mình.
Tú Oánh và Tú Dung tới gian phòng bên cạnh, bốn nha hoàn tụ lại một chỗ.
Vừa nhắc đến thảm trạng của Tôn mụ mụ sau khi bị phạt, hai nha hoàn còn lại cũng sợ tới mức nhất thời không dám mở miệng.
“Lúc đầu ta vốn tưởng Mính Phương Uyển là nơi tốt.” Thúy Trúc thấp giọng nói, sắc mặt trắng bệch.
“Ai mà không tưởng thế?” Quế Chi tiếp lời, “Sớm biết vậy, có nói thế nào ta cũng không tới.”
“Hiện giờ chúng ta có nên truyền tin cho phu nhân không?”
“Truyền thế nào? Ngươi cho rằng Mính Phương Uyển này giống như ở Tô gia, muốn ra ngoài là có thể ra ngoài được sao?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play