Hoàng hậu nhíu mày, nói:
“Trường Ninh, đừng có hồ nháo. Tô đại tiểu thư tinh thông cầm kỳ thư họa, vì sao không thấy ngươi chọn mấy thứ ấy để luận tài? Chỉ biết lấy sở trường của mình đem ra tỷ thí, không sợ người ngoài chê cười hay sao?”
Tô Cẩm Dao quả thực am hiểu mã cầu, chuyện này người trong kinh thành đều biết rõ. Nhưng nàng ở trên Quy Nguyên Sơn bảy năm, nơi đó làm gì có đất để chơi bóng? Đừng nói mã cầu, e rằng những năm qua đến ngựa, nàng cũng chưa cưỡi qua mấy lần.
Hoàng hậu được Sở Huyên căn dặn, hôm nay muốn chiếu cố Tô Cẩm Dao, tất nhiên phải thay nàng nói đỡ mấy câu.
Tuy Trường Ninh chơi mã cầu giỏi, nhưng thi họa lại thật sự kém cỏi. Nàng biết rõ nếu so tài họa văn, ắt không thể hơn được Tô Cẩm Dao.
Bị Hoàng hậu răn dạy hai câu, người khác hẳn đã yên lặng rút lui, nàng lại không chút để tâm:
"Cầm kỳ thư họa ta vốn không thông thạo, sao lại bắt ép mình dùng chỗ kém để cùng người tranh cao thấp?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT