Tô Cẩm Dao không thích tên gia đinh này, vì hắn quá thành thật, thành thật đến nỗi gần như đần độn. Có lần bị Chu Bội Nghiên mượn cớ phát tác, tát cho một bạt tai, hắn cũng chỉ cúi đầu chịu đựng, một lời cãi lại cũng không thốt ra.
Nhưng chính bởi tính tình thành thật ấy, hắn chưa từng phạm sai sót, theo nàng ra ngoài cũng luôn tận tâm tận lực, cho nên tuy Tô Cẩm Dao không thích, nhưng cũng không tới mức đuổi đi.
Gia đinh bưng một đống đá nhỏ, từng viên đều dẹt, vừa nhìn đã biết được chọn lựa cẩn thận.
Tô Cẩm Dao liếc qua, lại không muốn tự mình động thủ, bèn ngồi sang một bên, nói:
“Ngươi ném đi, ta mệt rồi.”
A Cát sững người một thoáng, sau đó gật đầu, đứng ở bờ sông, ném một viên đá ra giữa dòng.
Hắn vốn không tinh thông việc ném đá như Tô Cẩm Dao, cục đá ngàn chọn vạn tuyển kia, vừa rời tay liền chìm thẳng xuống đáy nước, không đánh nổi một vòng sóng nhỏ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT