Bà đỡ làm nghề đã nhiều năm, cũng không phải chưa từng gặp qua những hài tử sinh hạ không được phụ mẫu yêu thích. Nhưng phần nhiều là bởi đứa nhỏ là nữ hài, hoặc sinh ra đã mang tật nguyền.
Nay quận chúa sinh một đôi long phượng thai, đều lành lặn mạnh khỏe, da dẻ trắng trẻo, dung mạo khả ái. Việc ấy đặt ở bất kỳ nhà nào khác, ắt hẳn sẽ là chuyện vui mừng, cả phủ trên dưới hân hoan, giờ tướng quân lại như gặp phải kẻ thù, thậm chí còn lạnh lùng bảo đem ra ngoài.
Hai đứa nhỏ ấy là người, là cốt nhục của hắn, đâu thể nói "đem" như lấy vật vô tri vô giác? Nhưng thấy sắc mặt Sở Nghị âm trầm như mây giông kéo đến, bà đỡ cũng không dám nhiều lời, vội ôm hai đứa nhỏ lui ra gian ngoài.
Tin quận chúa bình an hạ sinh long phượng thai rất nhanh đã truyền khắp trong phủ. Người trong phủ ai nấy đều mừng thay cho chủ tử. Người bên ngoài nghe tin, có kẻ hâm mộ, có kẻ chua xót. Bất kể ra sao, mọi người đều nhìn nhận đây là chuyện tốt đẹp, khiến người ngưỡng mộ.
Duy chỉ có Sở Nghị, đối với việc hai đứa nhỏ ra đời, không có nửa phần vui sướng, hắn chỉ âm thầm nhẹ nhõm vì Tần Chiêu bình an sinh nở.
Từ trước hắn vốn đã không ưa hai đứa nhỏ này. Đến ngày thứ ba sau khi sinh, thấy Tần Chiêu cho hài tử bú, hắn suýt chút nữa không nhịn được tiến lên đoạt lấy, đem ra ngoài.
Hắn nén cơn bực bội trong lòng, ngồi xuống mép giường, cố ý cười nói:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT