Canh ba, nội viện Tô phủ đèn đuốc sáng trưng, cả tòa phủ đệ không một ai dám yên giấc. Trên dưới đều lặng thinh chờ tin từ chính viện truyền đến, lòng ai nấy đều trĩu nặng, phỏng đoán cục diện tương lai Tô gia rồi sẽ ra sao.
Cho đến khi sắc trời rạng mờ, người mê man bấy lâu, Tô Thường An rốt cuộc cũng chậm rãi mở mắt. Không khí u ám giăng chặt trong phủ như được buông lỏng đôi phần, từ trong ra ngoài đều thở phào nhẹ nhõm.
Tầm mắt Tô Thường An mơ hồ, đầu óc mê man trĩu nặng, hồi lâu mới nhận ra người đang ngồi mép giường không phải ai khác, chính là Tô Cẩm Dao.
Nàng ngồi trên ghế, thần sắc lãnh đạm. Thấy ông dần hồi thần, mới cất lời:
“Ngươi tỉnh rồi? Thái y không phải đã dặn không nên nổi giận? Sao lần này lại giận đến ra nông nỗi này?”
Giọng nàng ôn hòa, nghe qua tưởng như đầy quan tâm. Chỉ có Tô Thường An mới rõ, đó chỉ là một hồi diễn trò. Đến cả đóng kịch nàng cũng không buồn làm cho thật, chỉ hờ hững nhìn ông.
Tô Thường An há miệng định nói điều gì, lại phát hiện nửa bên đầu lưỡi tê rần, mở miệng nửa ngày, chỉ phát ra mấy tiếng mơ hồ không rõ ràng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play