“Ta nói, nữ tử ở hẻm Liễu Nhi kia đã mang thai.” Tô Cẩm Dao thản nhiên lặp lại lời vừa rồi, giọng điệu không nhanh không chậm, nhưng mỗi chữ như đinh đóng cột.
Tô Thường An đã biết nàng kia là do Cẩm Dao an bài, từ nay về sau tất nhiên sẽ không bước chân đến nữa. Nhưng nếu đã có thai, thế cục liền đại biến.
“Nàng mang thai đã hơn một tháng, hai ngày trước mới khám ra.” Tô Cẩm Dao mỉm cười, thần sắc ung dung như đã sớm dự liệu, hoàn toàn không lo ông sẽ bỏ đứa nhỏ kia.
“Năm xưa khi Ngụy thị sinh Tô Thịnh Hân, thân thể tổn thương, từ đó không thể hoài thai tiếp. Tô gia đã hơn mười năm không có thêm hài tử nào.”
“Tô Thịnh Hân lại là đứa không nên thân, giáo dưỡng không thành. Tô đại nhân, không lẽ ngài thật lòng không mong có thêm một đứa con sao?”
“Nếu trong bụng nữ tử kia là nam hài. Ngài thực sự bỏ được, không cần hắn?”
Nghe đến đây, nội tâm Tô Thường An chấn động, trong đầu bỗng hiện về ký ức hơn hai mươi năm trước: khi đó, Ngụy thị cũng từng dùng lời lẽ tương tự để khuyên ông:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play