Tú Oánh cõng tay nải, men theo đường núi khúc khuỷu, thỉnh thoảng quay đầu nhìn lại, thần sắc khẩn trương bất an.
Nàng sợ bị bắt trở về, không dám đi đường lớn, nhưng dẫu đã chọn đường nhỏ hẻo lánh ở núi rừng, trong lòng vẫn thấp thỏm không yên.
Trốn nô nếu bị bắt về, tất không có kết cục tốt đẹp. Nhưng nàng chỉ có thể chạy, một bước cũng không dám quay đầu. Không dám về Mính Phương Uyển, càng không dám trở lại Tô gia.
Mấy ngày trước, lời huyện chúa nói còn văng vẳng bên tai, nữ nhân ấy như có thể nhìn thấu lòng người, chỉ nhẹ nhàng ném tay nải đến trước mặt nàng, ép nàng phải tự nguyện gánh tội danh trốn nô.
Ban đầu Tú Oánh do dự, nhưng một câu kia của nàng, lại khiến Tú Oánh triệt để đánh mất ý niệm hồi phủ.
"Mấy ngày nay, ngươi có từng gặp qua Tôn mụ mụ? Hoặc nghe được chút tin tức gì liên quan đến bà ấy không?"
Tôn mụ mụ là một trong những người được đưa đến Mính Phương Uyển cùng Tú Oánh, cũng là người có tuổi tác lớn nhất trong đám.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play