Ngày đầu tiên về Tô phủ, vẫn tạm xem là thong dong. Tuy Thu Lan, Phất Liễu đều không mấy thích nơi này, nhưng mỗi khi nghĩ đến bộ dạng Ngụy thị cùng đám người kia phải chịu thiệt, trong lòng liền khoái trá, cũng không còn thấy nơi chốn này quá mức đáng ghét nữa.
Phía tây ngả bóng, sắc trời dần dần tối sầm, viện nhỏ cũng chìm vào tĩnh mịch.
Tô Cẩm Dao dự tính sẽ lưu lại đây ba ngày. Nàng vốn tưởng ba ngày sẽ qua nhanh, không đến mức khó khăn, nào ngờ tới nửa đêm, nằm trên chiếc giường từng thân thuộc, nàng lại trằn trọc mãi không tài nào chợp mắt.
Nàng không phải người kén chỗ ngủ, huống chi nơi này là nơi nàng từng sống mười mấy năm. Thế nhưng càng nằm lại càng thấy bất an, ngủ không được chút nào.
Nàng cố gắng nhắm mắt, ép bản thân an giấc, nhưng cơn buồn ngủ chậm chạp không đến, thần trí trước sau tỉnh táo.
Không biết đã qua bao lâu, bên ngoài bỗng vang lên tiếng bước chân rất nhẹ, có người lén đẩy cửa đi vào.
Tô Cẩm Dao tưởng là Thu Lan, định giả bộ ngủ, tựa như bao đêm trước đây còn ở núi Quy Nguyên.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT