Trong số đó có người là hạ nhân theo hồi môn của Tần thị, đã ở Tô gia phục dịch hai mươi mấy năm; cũng có người do Tần thị sau khi nhập kinh đích thân đề bạt, ít thì hơn mười năm, nhiều thì lâu hơn, đều từng được Tần thị chiếu cố.
Ngụy thị lo sợ bọn họ sẽ giúp Tô Cẩm Dao thu hồi phần gia sản ấy, bèn lập tức nảy sinh ý định đuổi tất cả.
Nhưng nếu thật sự làm vậy, người bị liên lụy tất nhiên không ít, muốn lặng lẽ đổi người cũng là chuyện không thể. Lại thêm Tần quản gia nắm bằng chứng bà ta chiếm hồi môn của Tần thị, Tô Cẩm Dao vừa mới hồi kinh, nếu cho đuổi hết đám người ở thôn trang, cửa hàng, không khác nào tự công khai với thiên hạ rằng Ngụy thị có ý đồ độc chiếm của hồi môn.
Tô Thường An tất nhiên không cho phép bà làm càn, việc này liền tạm thời bị trì hoãn.
May thay mấy tháng nay Tô Cẩm Dao vẫn chưa có động tĩnh gì lớn, dù thỉnh thoảng có ghé cửa hàng xem xét, nhưng đồ vật cần đưa đến Tô phủ vẫn cứ theo lệ thường chuyển tới, Mính Phương Uyển cũng chưa từng giữ lại thứ gì. Ngụy thị khi kiểm tra sổ sách cũng chưa từng gặp trở ngại.
Bà ta còn cho rằng đó là vì Tô Cẩm Dao chưa xuất giá, nên không dám trở mặt với Tô gia. Dẫu sao, của hồi môn vốn là vật do phụ mẫu trông giữ cho nữ nhi chưa xuất giá, cũng không phải chuyện trái lẽ.
Nào ngờ hôm nay, nàng nói trở mặt liền trở mặt, một hơi đòi thu hồi toàn bộ của hồi môn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT