Đừng tưởng hắn dễ lừa, nữ nhân này rõ ràng giảo hoạt, lúc hạ thuốc cho hắn thì không hề thấy nàng kháng cự thế kia.
Nhìn sắc mặt "ngươi đừng tưởng ta dễ gạt" của Ngụy Hằng, ngón tay Bùi Tri Chi khẽ động, sau đó cụp mi mắt, mày hơi chau lại, dáng vẻ càng đáng thương bao nhiêu thì càng cố làm ra vẻ đáng thương bấy nhiêu.
“Trước kia nô cho rằng chỉ cần trở thành nữ nhân của nhị công tử thì có thể có cơ hội làm chính thất, nhưng sau mới hiểu được, là nô quá ngây thơ.”
Nói xong, nàng ngẩng đầu, đôi mắt hoe đỏ, bên trong ngân ngấn nước, như muốn khóc lại cố chịu đựng.
“Nhị công tử thân phận cao quý, là người nô cả đời này cũng không với tới được, càng không nói đến việc làm chính thất. Nay nô đã hiểu rõ sự thật, không dám vọng tưởng gì nữa, chỉ cầu công tử buông tha nô!”
Giọng nói mềm mại mang theo tiếng khóc khẽ, ánh mắt như nai con ngấn nước kia khiến lòng Ngụy Hằng khẽ động.
Thấy ánh mắt hắn dần dần dịu đi, Bùi Tri Chi tưởng rằng bản thân cầu xin đến mức này, chắc cũng đủ khiến hắn buông tha.
Nhưng Ngụy Hằng chỉ lặng lẽ nhìn nàng một lát, sau đó bỗng cười thành tiếng.
“Vậy thì có liên quan gì đến ta? Ngươi chỉ cần ngoan ngoãn, mỗi ngày gọi là đến, dỗ ta vui vẻ là được rồi.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT