Bùi Tri Chi pha trà xong liền dâng lên, sau đó lùi về phía sau lưng Ngụy Tránh, cố gắng hạ thấp sự tồn tại của bản thân.
Ngụy Hằng thản nhiên liếc nàng một cái, rồi bưng chén trà trên bàn nhấp một ngụm, khóe mắt khẽ cong.
“Quả thật không tệ, không chỉ hương trà lan tỏa, uống vào còn rất hợp miệng.”
Ngụy Tránh thản nhiên liếc nhìn món đồ trong tay hắn, hàng mày khẽ chau lại.
“Về sau ít lui tới những nơi đó cùng bọn bè bạn không ra gì kia, phải nhớ kỹ thân phận của đệ.”
“Còn nữa, thứ không biết xấu hổ trong tay đệ kia là sao? Loại đồ như vậy mà cũng dám mang ra trước mặt tổ mẫu, thật là ta không có ở nhà, liền để đệ mặc sức làm càn!”
Ngụy Hằng cười khẽ, khuôn mặt tuấn tú mang theo ý trêu chọc, khẽ lắc món đồ trong tay.
“Thì ra đại ca biết đây là vật gì! Ta còn tưởng đại ca đạo mạo nghiêm chỉnh, không hiểu mấy thứ này cơ đấy!”
Bùi Tri Chi cắn môi, không dám ngẩng đầu nhìn thẳng Ngụy Hằng, lại càng không dám nhìn đến món đồ trong tay hắn.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play