“Khẩu vị cá nhân thôi.” Cát An vốn không mấy ưa món canh nấm tuyết ngọt tuy bổ dưỡng nhưng nàng lại thích ăn rau trộn hơn.
Bên này lớp da vừa mới khâu xong đang chuẩn bị lấy kim xuyên chỉ ngọc thì rèm cửa từ bên ngoài bị nhấc lên. Cát Hân Nhiên với vẻ mặt tiều tụy bước vào dừng ngay ở cửa.
Đôi mắt ngấn nước nhìn chằm chằm Cát An như bị đè nén tựa hồ đang mang một nỗi ủy khuất lớn lao.
Chỉ mới gặp lại một lần, Cát An đã nhận ra sự bắt chước vụng về này. Nàng không phải Cát An trong sách, không phải người vì không thoát khỏi lề thói phong kiến mà buông xuôi tất cả. Huống chi nàng cũng sẽ không làm ngơ trước những việc mà tam phòng đã làm.
“Học ai không học lại đi học nương ngươi. Bày ra cái bộ dạng ai cũng nợ ngươi, để rồi người ta phải quen nuông chiều các ngươi, hai tay dâng hết mọi thứ cho ngươi sao?”
Lại bị đem nương mình ra nói, Cát Hân Nhiên giấu đôi tay trong tay áo nắm chặt đến mức gân xanh nổi lên, cúi thấp mí mắt để che giấu nhưng vẫn không ngăn được nước mắt trào ra.
“Tiểu cô, vì sao… vì sao ngài lại ghét ta đến vậy?” Thân là chất nữ ruột của người, là gọi tiểu cô nhưng nàng lại không chịu nhận.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT